Khi nào bạn bỗng vô thức thốt ra từ “Nếu…” nhỉ?
Là khi bạn rụt rè, thiếu can đảm, sợ sệt hay chung quy rằng chính bạn còn ko tin vào bản thân mình.
Khi cơ hội gõ cửa, bạn lại chần chừ, do dự và không tự tin để nắm lấy nó. Bạn cho mình quá nhiều lí do để từ chối cơ hội, bạn nghĩ ra quá nhiều mệnh đề “Nếu…” cho tất cả những điều đó.
Và “NẾU NHƯ TRÊN ĐỜI KHÔNG CÓ CHỮ NẾU” thì mọi chuyện có khác đi không? Cuộc đời sẽ không cho bạn nhiều cơ hội và cũng không cho phép bạn cứ mãi than thở, mãi tiếc nuối đứng nhìn như vậy. Bạn sẽ làm gì nếu như cơ hội không bao giờ đến lần thứ hai? Liệu rằng bạn có can đảm “mở cửa” đón nhận, nắm bắt cơ hội ngay từ lần đầu tiên hay không?
Hãy cùng nhìn lại những cơ hội mà bạn có thể đã bỏ qua trong các hoạt động đời thường! Biết đâu, bạn lại thấy được chính mình trong đó.
Có bao giờ bạn thấy tiếc nuối khi thầy cô đặt câu hỏi và mình có ý trả lời nhưng không mạnh dạn giơ tay? Để rồi khi có đáp án, bạn lại tiếc thầm và tự trách bản thân sao lúc ấy lại không có thêm chút tự tin.
Nếu bạn vẫn cứ mãi như vậy, sẽ không ai nhìn ra được điểm mạnh và khả năng của bạn. Nếu cứ mãi như vậy, bạn sẽ khiến bản thân ngày càng tự ti hơn, dần im lặng hơn và thậm chí là khiến bạn không dám nêu lên ý kiến của mình.
Làm thế nào để thành công khi mà bạn cứ mãi rụt rè, e ngại như vậy.
Một khi đã thật sự yêu ai, thì bạn phải chứng tỏ bản lĩnh của mình cho họ thấy, lấy tình cảm chân thành để đổi lấy trái tim của họ.
Bạn yêu người ta mà ngay cả can đảm để nói ra cũng không có thì làm sao đủ bản lĩnh để che chở cho cô ấy suốt cả cuộc đời?
Có khi nào bạn nhìn người khác với ánh mắt ngưỡng mộ hoặc đôi lúc là đố kị khi thấy họ nổi bật, tài giỏi hơn mình?
Bạn hâm mộ những người hoạt bát, năng nổ, tham gia hết câu lạc bộ này đến nhóm nghiên cứu khác. Bạn mơ ước có được nhiều kĩ năng, kinh nghiệm như những bạn sinh viên vừa mới năm 2, năm 3 đã được thực tập, làm việc ở những công ty lớn nhỏ.
Nhưng bạn biết rằng, để đạt được như vậy họ đã phải cày ngày đêm khi bạn đang đi chơi vs bạn bè, để dành tiền làm vốn trong khi bạn ăn uống và sắm sửa cho bản thân.
Họ đã bỏ ra rất nhiều và đó là thành quả xứng đáng cho sự nổ lực của họ.
Bạn thần tượng những người tự đi lên bằng chính đôi chân của họ, tạo dựng được cơ ngơi, sự nghiệp cho riêng mình.
Bạn hâm mộ những người mới chỉ hai mươi, ba mươi tuổi đầu đã sở hữu những quán cà phê, tiệm bánh độc đáo, thu hút giới trẻ.
Vậy bạn có biết rằng, họ đã chấp nhận đánh đổi rất nhiều thứ, họ dám mạo hiểm, dám thử sức mình và không ngại thất bại mới có được những thành công ấy.
Cơ hội sẽ không đến lần thứ hai nếu bạn không biết trân trọng và nắm bắt nó.
Hãy để mọi người thấy khả năng của bạn!
Hôm nay bạn có thể là một hòn than hồng cháy nhỏ nhoi, nhưng ngày mai hãy là một ngọn lửa cháy rực rỡ.